Русские видео

Сейчас в тренде

Иностранные видео


Скачать с ютуб Tóm tắt ngắn gọn_CHUYỆN NGƯỜI CON GÁI NAM XƯƠNG _Tác giả Nguyễn Dữ в хорошем качестве

Tóm tắt ngắn gọn_CHUYỆN NGƯỜI CON GÁI NAM XƯƠNG _Tác giả Nguyễn Dữ 6 дней назад


Если кнопки скачивания не загрузились НАЖМИТЕ ЗДЕСЬ или обновите страницу
Если возникают проблемы со скачиванием, пожалуйста напишите в поддержку по адресу внизу страницы.
Спасибо за использование сервиса savevideohd.ru



Tóm tắt ngắn gọn_CHUYỆN NGƯỜI CON GÁI NAM XƯƠNG _Tác giả Nguyễn Dữ

Tóm tắt ngắn gọn_CHUYỆN NGƯỜI CON GÁI NAM XƯƠNG _Tác giả Nguyễn Dữ Truyện kể về nhân vật Vũ Thị Thiết hay còn được gọi là Vũ Nương, quê ở Nam Xương. Nàng là người vừa có nhan sắc lại đức hạnh. Trong làng, có chàng Trương Sinh mến vì dung hạnh, xin mẹ đem trăm lạng vàng cưới nàng về. Hiểu chồng có tính đa nghi, Vũ Nương luôn giữ khuôn phép, không để vợ chồng thất hòa. Bấy giờ, triều đình bắt lính đi đánh giặc Chiêm. Trương Sinh tuy là con nhà giàu và có thế lực nhưng không có học nên tên phải ghi đầu trong sổ lính. Trong buổi ra đi, mẹ chàng dặn: phải biết giữ mình, đừng tham miếng mồi thơm mà mắc cạm bẫy. Chàng Sinh quỳ xuống đất vâng lời mẹ. Còn Vũ Nương rót rượu đầy tiễn chồng, nàng chẳng dám mong chàng được làm quan to, chỉ xin ngày về mang theo hai chữ bình yên, là đủ rồi. Lúc này, Vũ Nương đương có mang, xa chồng vừa đầy tuần thì sinh ra đứa con trai, đặt tên là Đản. Thoắt đã nửa năm, bà mẹ vì nhớ con mà sinh ốm. Vũ Nương hết sức thuốc thang, lấy lời ngọt ngào khuyên lơn mẹ chồng nhưng bệnh tình của bà ngày một trầm trọng. Bà cụ trăng trối vài lời thì mất. Vũ Nương lo liệu việc ma chay cho bà như đối với cha mẹ đẻ. Qua năm sau, việc quân kết thúc, Trương Sinh về tới nhà thì bế đứa con vừa học nói đi thăm mộ mẹ. Đứa nhỏ quấy khóc, chàng dỗ, bảo nó nín khóc vì bà mất, lòng cha buồn khổ lắm. Đứa con thắc mắc ông cũng là cha nó, ông biết nói còn người cha trước kia nín thin thít. Chàng gạn hỏi, đứa con nhỏ bảo trước đây có một người đàn ông, đêm nào cũng đến, mẹ Đản đi cũng đi, mẹ Đản ngồi cũng ngồi, chẳng bao giờ bế Đản. Vì hay ghen nên chàng đinh ninh là vợ hư, về đến nhà chàng la um lên cho hả giận. Vợ chàng khóc, khẳng định rằng nàng luôn giữ trọn lòng chung thủy với chồng. Trương Sinh vẫn không tin lời vợ. Họ hàng làng xóm biện bạch cho Vũ Nương nhưng chàng Trương vẫn mắng nhiếc và đánh đuổi nàng đi. Sau đó, nàng tắm gội, ra bến Hoàng Giang xin thần sông chứng giám. Nếu nàng đoan trang giữ tiết, vào nước xin làm ngọc Mỵ Nương, xuống đất làm cỏ Ngu mĩ, nếu lừa chồng xin làm mồi cho cá tôm, làm cơm cho diều quạ, chịu khắp mọi người phỉ nhổ. Nói xong nàng gieo mình xuống sông mà chết. Trương Sinh tìm vớt thây nàng nhưng chẳng thấy tăm hơi. Một đêm vắng vẻ, chàng Trương ngồi dưới ngọn đèn khuya, chợt đứa con chỉ bóng chàng trên vách và bảo cha Đản lại đến. Bấy giờ, chàng mới thấu nỗi oan vợ, nhưng việc trót đã qua rồi. Cùng làng với Vũ Nương có người tên Phan Lang, trước làm người phụ trách bến đò Hoàng Giang. Người này nằm mộng thấy có người con gái áo xanh đến xin tha mạng. Sáng dậy, có người biếu chàng con rùa mai xanh, nhớ chuyện mộng bèn đem thả nó đi. Cuối nhà Hồ, quân Minh vào cửa ải Chi Lăng, nhiều người sợ hãi chạy trốn ra biển, bị đắm thuyền chết đuối. Thây Phan Lang dạt vào động rùa, Linh Phi trông thấy liền nhận ra ân nhân thuở xưa, lấy thuốc thần giúp chàng tỉnh lại. Linh Phi kể lại cho Phan Lang nghe về mối ơn ngày trước và làm yến tiệc thiết đãi chàng. Trong tiệc, Phan Lang thấy có người rất giống Vũ Nương nhưng không dám nhận. Tiệc xong, Vũ Nương nhận Phan Lang là người cùng làng. Nàng nói cho chàng biết duyên cớ, ngày trước bị vu oan, phải gieo mình xuống sông, nhờ có các nàng tiên trong cung nước, rẽ một đường nước giúp nàng thoát chết. Khi Phan Lang nhắc đến quê hương và người chồng nàng ứa nước mắt và quyết định không ở mãi đây để mang tiếng xấu xa. Khi Phan Lang được Linh Phi đưa ra khỏi nước thì Vũ Nương gởi theo một chiếc hoa vàng và nhờ chàng nói hộ với Trương Sinh. Nếu còn nhớ tình xưa nghĩa cũ, xin lập đàn giải oan ở bến sông, đốt cây đèn thần chiếu xuống nước nàng sẽ trở về. Chàng Trương lập một đàn tràng ba ngày đêm ở bến Hoàng Giang, rồi thấy Vũ Nương hiện lên. Chàng Trương vội gọi, nhưng nàng chẳng thể trở về nhân gian được nữa. Rồi bóng nàng loang loáng, mờ nhạt dần, mà biến đi mất.

Comments