Русские видео

Сейчас в тренде

Иностранные видео


Скачать с ютуб Tóm tắt ngắn gọn_CHUYỆN CHỨC PHÁN SỰ ĐỀN TẢN VIÊN _Tác giả Nguyễn Dữ в хорошем качестве

Tóm tắt ngắn gọn_CHUYỆN CHỨC PHÁN SỰ ĐỀN TẢN VIÊN _Tác giả Nguyễn Dữ 9 дней назад


Если кнопки скачивания не загрузились НАЖМИТЕ ЗДЕСЬ или обновите страницу
Если возникают проблемы со скачиванием, пожалуйста напишите в поддержку по адресу внизу страницы.
Спасибо за использование сервиса savevideohd.ru



Tóm tắt ngắn gọn_CHUYỆN CHỨC PHÁN SỰ ĐỀN TẢN VIÊN _Tác giả Nguyễn Dữ

Tóm tắt ngắn gọn_CHUYỆN CHỨC PHÁN SỰ ĐỀN TẢN VIÊN _Tác giả Nguyễn Dữ Truyện kể về nhân vật Ngô Tử Văn, người Yên Dũng, Lạng Giang. Chàng là kẻ sĩ ngay thẳng, khảng khái, cương trực. Trong làng trước có ngôi đền linh ứng. Cuối nhà Hồ, giặc Ngô lấn cướp, vùng ấy thành một nơi chiến trường. Tướng giặc Bách hộ họ Thôi tử trận gần đền, làm yêu làm quái. Tử Văn tức giận, tắm gội sạch sẽ, khấn trời, rồi châm lửa đốt đền. Mọi người đều lo sợ thay cho Tử Văn, nhưng chàng vẫn vung tay không cần gì cả. Sau đó, chàng về nhà, thấy khó chịu, rồi nổi cơn sốt nóng, sốt rét. Trong khi sốt, chàng thấy người đội mũ trụ, rất giống người phương Bắc, xưng là cư sĩ, đến đòi trả lại ngôi đền như cũ nếu không sẽ khó tránh khỏi tai vạ. Tử Văn mặc kệ, vẫn cứ ngồi ngất ngưởng tự nhiên. Hồn tướng giặc tức giận, đòi kiện xuống phủ Diêm Vương. Chiều tối, Thổ Công đến gặp Tử Văn để tỏ lời mừng vì việc làm rất thú của chàng. Ông còn chỉ tội tên tướng bại trận của Bắc triều, hắn chiếm miếu, làm trò thảm ngược, làm việc hưng yêu tác quái, gây hại cho dân. Thổ Công còn bày cách cho Tử Văn đối phó với hồn tướng giặc. Khi hắn kiện xuống âm phủ, chàng hãy “xin tư giấy đến đền Tản Viên”. Đến đêm, bệnh càng nặng, Tử Văn thấy hai tên quỷ sứ đến bắt xuống âm phủ. Ở đó, có con sông lớn, trên sông bắc một cái cầu dài hơn nghìn thước, gió tanh sóng xám, hơi lạnh thấu xương, quỷ Dạ Xoa mắt xanh, tóc đỏ, hình dáng nanh ác. Lúc này, Tử Văn liền kêu oan. Diêm Vương mắng chàng là kẻ hàn sĩ sao dám hỗn láo. Tử Văn bèn tâu trình như lời Thổ Công đã nói, lời rất cứng cỏi, không chịu nhún nhường. Chàng xin đem tư giấy đến đền Tản Viên để hỏi. Bấy giờ tên họ Thôi có vẻ sợ, hắn xin tha cho Tử Văn để tỏ cái đức hiếu sinh. Khi Diêm Vương sai người đến đền Tản Viên lấy chứng thực thì đúng như lời Tử Văn, ông tức giận sai lấy lồng sắt chụp vào đầu, khẩu gỗ nhét vào miệng, bỏ tên họ Thôi vào ngục tối chín tầng. Ngôi mộ tên này bị bật tung lên, hài cốt tan tành ra như cám. Còn Ngô Tử Văn được Diêm Vương cho lính đưa về và được chia một nửa phần xôi lợn của dân cúng tế đền Thổ Công. Một tháng sau, Thổ Công đến bảo với Tử Văn rằng ông đã tiến cử chàng làm quan phán sự đền Tản Viên để đền ơn nghĩa. Tử Văn vui vẻ nhận lời, thu xếp việc nhà, rồi không bệnh mà mất. Năm Giáp Ngọ, có người quen biết với Tử Văn trông thấy xe quan phán sự, người ngồi trên xe ngựa chính là Tử Văn. Đến nay, người ta truyền rằng đó là “nhà quan phán sự”. Cuối truyện là lời bình của tác giả về sự cứng cỏi của kẻ sĩ, và lời khuyên kẻ sĩ không nên kiêng sợ sự cứng cỏi.

Comments