У нас вы можете посмотреть бесплатно LỄ KỈ NIỆM 20 NĂM NGÀY RA TRƯỜNG KHOÁ 2001 - 2004 CHUYÊN KON TUM - "NGÀY TRỞ VỀ" или скачать в максимальном доступном качестве, которое было загружено на ютуб. Для скачивания выберите вариант из формы ниже:
Если кнопки скачивания не
загрузились
НАЖМИТЕ ЗДЕСЬ или обновите страницу
Если возникают проблемы со скачиванием, пожалуйста напишите в поддержку по адресу внизу
страницы.
Спасибо за использование сервиса savevideohd.ru
LỄ KỈ NIỆM 20 NĂM NGÀY RA TRƯỜNG KHOÁ 2001 - 2004 CHUYÊN KON TUM - "NGÀY TRỞ VỀ" “Giá như có thể thêm một lần ngồi học Thương nhớ này, theo suốt đến mai sau” 20 năm đã trôi qua kể từ ngày chúng em tạm biệt trường TH Chuyên Kon Tum để tiếp bước vào ngưỡng cửa cuộc đời và xây dựng tương lai. Chia tay nhau, chúng em mỗi người một nơi, một công việc, một cuộc sống riêng với những bộn bề lo toan thường ngày. Trong số chúng em, có nhiều bạn thành công, gặp nhiều may mắn nhưng cũng có bạn vẫn chưa có cuộc sống như ý, còn khó khăn cần được chia sẻ . Ngày ấy, ở cái tuổi 15, 16 chúng em bỡ ngỡ lần đầu bước vào ngưỡng cánh cổng trường TH Chuyên Kon Tum, háo hức có, rụt rè có với những thầy cô , những người bạn - từ xa lạ mà thành quen, từ quen thành thân. Những kỉ niệm buồn vui ngày ấy là những buổi chiều tụ tập cùng nhau đi ăn vặt sau giờ học thêm, những ngày thi quốc gia căng thẳng và những giọt nước mắt rơi khi biết mình không đạt giải, hay những trò nghịch tà áo dài trắng của các bạn trai… Những năm tháng ấy đã vun đắp không ít những mối tình trong sáng, ngây thơ tuổi học trò và đâu đó có cả những rung động đầu đời mà nhiều bạn vẫn chưa kịp ngỏ lời, bùi ngùi cất kĩ vào trong ký ức như một kỉ niệm khó quên. Để có được những kỉ niệm đẹp của ngày xưa và những thành công của ngày hôm nay chính là nhờ tình yêu thương, sự quan tâm dạy dỗ của quý thầy cô giáo đã dành cho chúng em, vì vậy, sau 20 năm, chúng em về đây chẳng biết nói gì hơn, chỉ biết nói lời cảm ơn sâu sắc đến quý thầy cô giáo đã dạy bảo tận tình, đã nâng cánh ước mơ cho chúng em từ thuở ấy. Thanh xuân vốn dĩ như một cơn mưa rào, ồ ạt, chóng vánh nhưng ai cũng muốn đắm chìm thật lâu trong cơn mưa ấy. Em nhận ra... 20 năm là một chặng đường khá dài đủ để cả 1 thế hệ sinh ra, lớn lên và trưởng thành, là một khoảng thời gian mà chúng ta đã quên đi nhiều thứ. Thế nhưng có 1 đoạn ký ức vẫn mãi ngưng đọng trong tâm trí chúng em, để khi nhớ về, ai cũng bồi hồi, khắc khoải và chẳng ai muốn mình lớn lên thêm nữa. Đó chính là 1 thời áo trắng, là tuổi học trò hồn nhiên mơ mộng, vui cùng bạn bè và thầy cô. 20 năm trôi qua, với vài người thì đó là khoảng thời gian bình yên, tĩnh lặng nhưng với vài người thì lại như một cơn sóng lớn. Có những thầy cô, bạn bè giờ đây đã thành công trên đường đời. Cũng có những thầy cô, có những người bạn đã mãi mãi ra đi, để lại cho chúng ta nỗi xót xa, thương tiếc. Tụi em, những cô cậu học trò năm xưa, nay đã trở thành những ông bố, bà mẹ, đều đã được công nhận với danh xưng “người lớn”. Và hôm nay, khi chúng em quay trở về trường cũ, trong buổi hội khóa này, được gặp lại các thầy cô, bạn bè , dòng kỷ niệm như sống dậy, mạnh mẽ trào dâng như chưa bao giờ nhạt phai trong tâm trí. Em mong tất cả chúng ta sẽ tận hưởng được những tình cảm ấm áp của buổi hội khóa hôm nay. Mình cùng nhau tạo nên những kỉ niệm mới, nối tiếp những kỉ niệm đã có hơn 20 năm trước. *Trích bài phát biểu của cựu học sinh Lê Thị Lệ Quyên - Chuyên sinh A3 - khoá 2001 - 2004.